Connect with us

Kỹ năng

Năm 20 tuổi, mình đã thành công tick bucket list đầu tiên: CANADA

Published

on

Lời mở đầu nhỏ: Nếu mọi người muốn tìm tuyệt chiêu, bí quyết thì nói trước là không có đâu, chỉ là vài dòng tâm sự từ trái tim nhỏ bé này thôi. Nếu quan tâm bạn có thể đọc tiếp, còn không thì có thể dừng ở đây để tránh mất thời gian của bạn hen. 

Mình không phải là một đứa nhóc thông minh, siêng năng hay giỏi giang, cũng không phải “con nhà người ta”. Mình vô cùng thích trì hoãn và có thể nằm ườn xem phim trên giường cả ngày. 

Công thức chiến đấu của mình đơn giản là: 1 ước mơ đủ lớn + thật lì lên. 

Định nghĩa của mình về hạnh phúc

Hạnh phúc đối với mình là được ngắm nhìn nhiều nơi nhất có thể trong lúc mình còn sống và đủ sức. Những thứ khác có thể thay đổi, nhưng ước mơ này chắc chắn sẽ không bao giờ biến mất. 

1 ước mơ đủ lớn

Trong instagram, mình lưu khoảng hơn 50 reels, posts về cảnh đẹp, món ngon, con người ở các nước trên thế giới. Mình follow hơn chục travel influencers và có thể dành hàng giờ để nghe người lạ kể về trải nghiệm của họ ở đất nước đó. Có nhiều câu chuyện chắc mình chẳng bao giờ quên được. Và rồi mình nghĩ “Chỉ xem qua màn hình thôi đã thấy sướng rơn, thì nếu được trực tiếp nghe và thấy chắc mình khóc mất”. Thật sự mình đã nghĩ vậy đó, haha ngớ ngẩn ghê. 

Chả biết đam mê xê dịch này có từ khi nào, nhưng mình biết nó đã được vun đắp từ rất lâu. Chắc là từ lúc mình còn bé tí may mắn khi được ba mẹ cho đi đây đi đó dù ký ức đã phai đi khá nhiều. Hay qua câu chuyện của ba về các ngóc ngách xó xỉnh ở Việt Nam mà ba có cơ hội ghé thăm. Nói thật mình ghen tị với ba lắm, vì mình biết cái cảm giác hào hứng, bất ngờ, trầm trồ mỗi khi đặt chân đến một vùng đất mới là thứ tài sản vô giá của riêng ba đến suốt đời. 

Mỗi lúc ngồi một mình suy ngẫm về cuộc đời thì mình luôn cảm thấy bức bối vì sao bản thân cứ chết dí ở một chỗ. Mình tò mò vô cùng cuộc sống bên kia trái đất như thế nào, cách họ giao tiếp và sinh sống có giống như mấy bộ phim mình hay xem không, hay sẽ ra sao nếu được sinh hoạt trong một môi trường đa văn hoá, sắc tộc nhỉ. Đầu mình chứa dày đặc những câu hỏi như thế, khát khao một ngày được giải đáp.

1 tính cách thật lì

Thú thật mình lì có tiếng ở nhà, không lấy làm tự hào đâu vì hầu như nó chỉ toàn mang lại rắc rối thôi. Nhưng sự lì này có vẻ khá hữu ích trong việc nuôi ước mơ của mình. Mình hiếm khi có một ước mơ mãnh liệt lắm, nhưng một khi đã THẬT LÒNG mong mỏi thì mình có thể gác lại hết mọi thứ xung quanh và tìm đủ cách, lao như phi tiêu để đạt được nó. 

Trong lúc làm hồ sơ, mình đã nán lại đắn đo không biết bao nhiêu lần “Có nên dừng lại hay tiếp tục, sao mà nhiều rủi ro quá”. Nhưng cuối cùng vẫn kiên quyết với lựa chọn này, vì mình nghĩ những sự đánh đổi đó đều xứng đáng. Và hơn hết, mình không muốn sau này nhìn lại những năm đại học rồi dằn vặt “Nếu như lúc đó can đảm hơn thì …”. Thề nuối tiếc là thứ mình sợ nhất trên đời. 

Lời kết trìu mến

Đọc đến đây thì chắc bạn cũng biết kha khá động lực, cả nội tại và ngoại lai, cho việc mình bắt đầu hành trình này rồi đúng không? Còn bạn thì sao? Ước mơ của bạn đã đủ lớn, tính cách của bạn đã đủ chai sờn, đủ lì chưa? Tin mình, khi đã có đủ 2 điều trên, thì bằng một cách nào đó, dù sớm hay muộn, bạn vẫn sẽ đạt được thứ bạn muốn mà thôi.

Sưu tầm từ https://nguyensodyssey.blogspot.com/2024/07/nam-20-tuoi-minh-thanh-cong-tick-bucket.html

Continue Reading
Click to comment

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Kỹ năng

Bài học lãnh đạo từ Bill Belichick

“Trí tuệ vượt thời gian trong một thế giới đang tăng tốc.”

Published

on

Shane Parrish – tác giả của cuốn sách nổi tiếng “The Great Mental Models” – đã phỏng vấn huyền thoại NFL Bill Belichick về nghệ thuật ra quyết định đã giúp ông giành 8 chiếc nhẫn Super Bowl. Khám phá triết lý “kiểm soát trận đấu, không phải tỷ số” và cách ông đưa ra những quyết định khó khăn từ giữ Tom Brady đến loại bỏ cầu thủ trước Super Bowl. Bài học lãnh đạo vượt xa ranh giới sân cỏ!

Dẫn dắt bởi Vẻ đẹp

Những suy nghĩ nhỏ

*

Con đường ngắn nhất chính là con đường bạn kiên trì đi đến cùng.

**

Luyện tập cho đến khi bạn làm đúng, và bạn sẽ cần điều kiện hoàn hảo. Luyện tập cho đến khi bạn không thể làm sai, và điều kiện không còn quan trọng nữa.

***

Đừng để những khoảnh khắc tồi tệ nhất trở thành câu chuyện của bạn.

Bạn làm hỏng bài thuyết trình và dành cả quãng đường lái xe về nhà để soạn những câu trả lời hoàn hảo một khán giả đã rời đi. Mối quan hệ của bạn kết thúc và bạn dành hàng tháng để tái hiện những cuộc trò chuyện không thể thay đổi. Tất cả thời gian dành để hoàn thiện quá khứ đều bị đánh cắp từ tương lai vẫn đang chờ đợi.

Quá khứ là một người thầy, không phải một vị thẩm phán. Bước tiếp theo của bạn quan trọng hơn sai lầm cuối cùng của bạn.

anna wintour

jim simsons

mattew dicks

Những hiểu biết sâu sắc

*

Anna Wintour với một liều lượng sự thật:

“Mọi người phản ứng tốt với những người chắc chắn về điều họ muốn. Điều mà mọi người ghét nhất là sự thiếu quyết đoán.”

**

Nhà toán học Jim Simons về việc được dẫn dắt bởi vẻ đẹp:

“Bạn có thể nghĩ ‘xây dựng một công ty giao dịch trái phiếu, có gì thẩm mỹ về điều đó?’ Điều thẩm mỹ về nó là làm đúng. Có được đúng loại người, tiếp cận vấn đề, và làm đúng – đó là một điều đẹp đẽ khi làm đúng một việc gì đó.”

***

Người kể chuyện giỏi nhất thế giới, Matthew Dicks, về nguyên tắc “nhưng” và “do đó”:

“Đa số con người có xu hướng kết nối các câu, đoạn văn và cảnh của họ bằng từ “và”. Đây là một sai lầm. Mô típ kết nối lý tưởng trong bất kỳ câu chuyện nào là những từ “nhưng” và “do đó”, cùng với tất cả các từ đồng nghĩa tuyệt vời của chúng. Những “nhưng” và “do đó” này có thể được diễn đạt rõ ràng hoặc ngầm định.

Những câu chuyện “và” không có sự chuyển động hay động lực. Chúng tương đương với việc chạy trên máy chạy bộ. Các câu và cảnh xuất hiện, cái này sau cái kia, nhưng chuyển động thì thẳng tắp và không có gì bất ngờ. Động lực không thay đổi.

“Nhưng” và “do đó” là những từ báo hiệu sự thay đổi. Câu chuyện đang đi theo một hướng, nhưng bây giờ nó đang đi theo hướng khác. Chúng ta bắt đầu đi zích zắc, nhưng bây giờ chúng ta đang đi ngoằn ngoèo. Chúng ta đã làm điều này, và do đó điều mới này đã xảy ra.

Tôi nghĩ về nó như liên tục cắt ngược lại cấu trúc của câu chuyện. Thay vì kéo một đường thẳng từ đầu đến cuối, người kể chuyện nên tìm cách tạo ra một đường răng cưa cắt qua lại, lên xuống, dọc theo đường đi của câu chuyện. Chúng ta vẫn đang đi theo cùng một hướng, nhưng những người kể chuyện giỏi nhất không đi theo đường thẳng để đến đó.”

The Knowledge Project

Tôi đã có cơ hội phỏng vấn huấn luyện viên bóng đá vĩ đại nhất mọi thời đại.

Tôi trở thành một fan hâm mộ của New England Patriots gần như tình cờ; các trận đấu của họ đơn giản là những trận duy nhất được phát sóng trong khu vực của tôi. Vào thời điểm đó, Patriots không có gì đáng xem, nhưng mọi thứ đã thay đổi khi một huấn luyện viên nhất định đến.

Bill Belichick có tám chiếc nhẫn Super Bowl, nhưng cuộc trò chuyện này không phải về bóng đá. Nó nói về những quyết định định hình sự vĩ đại: tại sao ông giữ Tom Brady khi mọi người nói hãy loại anh ta, tại sao ông gửi một cầu thủ về nhà trong trận Super Bowl, và làm thế nào bốn từ đơn giản — “kiểm soát trận đấu, không phải tỷ số” — đã châm ngòi cho màn comeback vĩ đại nhất trong lịch sử thể thao.

Sau đây là 90 phút với một người đã dành năm thập kỷ để làm chủ nghệ thuật lãnh đạo và chiến thắng.

Nghe trên: Apple Podcasts | Spotify | Web | YouTube

Phiên bản có phụ đề tiếng Việt:

Nguồn: https://fs.blog/brain-food/june-1-2025/

Continue Reading

Kỹ năng

Khám phá cơ hội lớn nhất trong thế giới biến động [Bí quyết]

“Vấn đề thì hét lớn để được chú ý trong khi thành công chỉ thì thầm.”

Published

on

Trong thế giới cạnh tranh khốc liệt, cơ hội lớn nhất thường ẩn mình. Khám phá những triết lý bất hủ giúp bạn nhận diện và nắm bắt thành công trong mọi hoàn cảnh.

Nghe đọc bài

Suy nghĩ nhỏ

Tiến bộ chỉ là ngã xuống và đứng dậy lặp đi lặp lại, được ngụy trang thành một đường thẳng.


Những điều tốt đẹp nhất trong cuộc sống—niềm tin, tài năng, may mắn—có một điểm chung: bạn càng đuổi theo chúng, chúng càng chạy nhanh hơn.

Danh tiếng của bạn là thứ nam châm duy nhất đủ mạnh để khiến chúng đến với bạn.


Vấn đề thì hét lớn để được chú ý trong khi thành công chỉ thì thầm. Bản năng khiến chúng ta hướng về những thứ ồn ào nhất. Cơ hội lớn nhất của bạn không nằm ở những gì đã vỡ; mà ẩn mình trong những điều đang hoạt động tốt mà bạn đã ngừng chú ý.

Những hiểu biết sâu sắc

Rick Ruben chia sẻ bí quyết để tạo ra điều tuyệt vời:

 “Nếu bạn cần 10 thứ, hãy làm 30. Sau đó chọn ra những cái xuất sắc nhất.”


Gene Roddenberry nói về sách:

“Tôi coi việc đọc là thương vụ có lời nhất trên thế giới. Một kệ sách là một kệ chứa nhiều cuộc đời, ý tưởng và trí tưởng tượng mà người đọc có thể thưởng thức bất cứ khi nào họ muốn và thường xuyên như họ mong muốn. Thay vì trải nghiệm chỉ một cuộc đời, người yêu sách có thể trải nghiệm hàng trăm hoặc thậm chí hàng nghìn cuộc đời.”


Pete Davis về nghịch lý trong cách chúng ta ngưỡng mộ sự cam kết nhưng lại không dám thực hiện:

“Tại sao chúng ta ngưỡng mộ những người dám cam kết nhưng bản thân lại chỉ lướt qua cuộc sống? Tôi nghĩ đó là vì ba nỗi sợ. Thứ nhất, sợ hối tiếc: chúng ta lo rằng nếu cam kết với điều này, sau này sẽ tiếc nuối vì đã không chọn điều khác. Thứ hai, sợ gắn kết: chúng ta e ngại rằng một khi cam kết, ta sẽ dễ bị tổn thương bởi những biến động mà cam kết đó mang đến cho danh tính, danh tiếng và cảm giác kiểm soát của mình. Thứ ba, sợ bỏ lỡ: chúng ta cảm thấy rằng nếu cam kết với một điều, những trách nhiệm đi kèm sẽ ngăn ta trở thành mọi thứ, có mặt ở mọi nơi, cho tất cả mọi người. Vì những nỗi sợ này, mâu thuẫn vẫn hiện hữu. Chúng ta hành động như người chỉ lướt qua, ngưỡng mộ những người dám cam kết, nhưng quá sợ hãi để nhảy vọt—và vì thế, ta mãi bị mắc kẹt.”

The Knowledge Project [Những người kiệt xuất]

Andy Grove rèn luyện tính đa nghi từ thuở nhỏ khi phải ẩn náu khỏi Phát xít Đức. Hàng chục năm sau, chính bản tính đa nghi đó đã cứu vãn Intel.

Ngay cả khi công ty đang ghi nhận lợi nhuận kỷ lục, Grove vẫn không ngừng tìm kiếm những mối đe dọa tiềm tàng có thể hủy hoại công ty. Khi các doanh nghiệp Nhật Bản bắt đầu lấn át mảng kinh doanh bộ nhớ cốt lõi của Intel, ông đặt câu hỏi: “Nếu chúng ta bị sa thải, một CEO mới sẽ làm gì?” Câu trả lời thật tàn khốc: từ bỏ mảng bộ nhớ. Thế là Grove đã “sa thải” chính mình và trở thành vị CEO mới.


Bài học: chỉ những người luôn đa nghi mới tồn tại được.

Tập podcast này phân tích những hệ thống, cấu trúc và tư duy thực tế không khoan nhượng mà Grove đã áp dụng để xây dựng Intel và sau đó thực hiện bước ngoặt táo bạo đã cứu vãn cả công ty.

+ Nghe trên: Apple Podcasts | Spotify | Web


Nguồn: Disguised as a Straight Line

Continue Reading

Kỹ năng

Sức Mạnh Thật Sự: Đối Mặt Thử Thách, Không Phải Chiến Thắng

“Sai lầm không phải là điều đáng sợ, mà là điều ta nên đón nhận.”

Published

on

Khám phá định nghĩa mới về sức mạnh thật sự. Không phải là số lần chiến thắng, mà là khả năng đối mặt với những thử thách lớn. Bí quyết để trở nên mạnh mẽ hơn mỗi ngày.

Lòng Hào phóng Thì thầm trong Riêng tư.

Đôi bàn tay mở ra trên nền gỗ, nâng niu một viên đá có khắc chữ "give", thể hiện sức mạnh của lòng nhân ái và tinh thần cho đi.

NHỮNG SUY NGHĨ NHỎ

*

Lòng hào phóng thực sự “thì thầm” trong riêng tư, xa rời đám đông hoan hô.

**

Sai lầm không phải là điều gì đó để sợ hãi, mà đúng hơn là điều gì đó để mong đợi.

***

Sức mạnh không được đo bằng chiến thắng, mà bằng mức độ của những thách thức mà bạn sẵn sàng đối mặt.

NHỮNG HIỂU BIẾT SÂU SẮC

*

Henry David Thoreau về phần khó khăn: “Đơn giản hóa, đơn giản hóa, đơn giản hóa!”

**

Ayn Rand về việc chỉ cần làm: “Câu hỏi không phải là ai sẽ cho phép tôi; mà là ai sẽ ngăn cản tôi.”

***

George Santayana về mục tiêu cao nhất: “Một người về mặt đạo đức là tự do khi … anh ta phán xét thế giới, và phán xét những người khác, với sự chân thành không khoan nhượng.”

DỰ ÁN KIẾN THỨC

Tôi đã ngồi xuống với doanh nhân, nhà đầu tư và tác giả Elad Gil – một người ủng hộ sớm của Airbnb, Stripe, Coinbase và Anduril. Elad chia sẻ cách anh ấy xác định các đội ngũ công nghệ chiến thắng và lý do tại sao các tổ chức vẫn coi AI như một thí nghiệm hơn là một mệnh lệnh kinh doanh. Anh ấy lập luận rằng việc thuê “đơn vị nhận thức” có thể trở nên phổ biến như điện toán đám mây.

“Tôi nghĩ AI đang bị đánh giá thấp một cách đáng kể bởi vì hầu hết các doanh nghiệp chưa làm gì với nó – và đó là nơi tất cả tiền bạc, tất cả thay đổi, tất cả tác động, tất cả công việc, mọi thứ đều ở đó.”

Để có cái nhìn sâu sắc về việc xây dựng công ty, đầu tư và tác động kinh doanh của AI, hãy nghe ngay bây giờ.

Nghe trên: Apple Podcasts | Spotify | Web

KHO LƯU TRỮ

Stephen Schwarzman về những điểm chuyển tiếp mà không ai nhìn thấy:

“Mọi doanh nhân đều biết cảm giác đó: khoảnh khắc tuyệt vọng khi điều duy nhất bạn nhận thức được là khoảng cách khổng lồ giữa nơi bạn thấy mình và cuộc sống cùng doanh nghiệp mà bạn tưởng tượng. Một khi bạn thành công, mọi người chỉ thấy sự thành công. Nếu bạn thất bại, họ chỉ thấy sự thất bại. Hiếm khi họ nhìn thấy những điểm chuyển tiếp có thể đưa bạn theo một hướng hoàn toàn khác. Nhưng chính tại những điểm chuyển tiếp này mà những bài học quan trọng nhất trong kinh doanh và cuộc sống được học hỏi.”

Cảm ơn bạn đã đọc,
— Shane Parrish

Nguồn: https://fs.blog/brain-food/may-18-2025/

Dieter R.

Continue Reading

Trending