Bạn đã bao giờ tự hỏi điều gì tạo nên sự khác biệt giữa những người thành công rực rỡ và những người chỉ sống một cuộc đời bình thường? Câu trả lời không nằm ở may mắn hay hoàn cảnh, mà chính là ở khát vọng và sự kiên định theo đuổi mục tiêu lớn. Những người vĩ đại như Henry Ford hay John D. Rockefeller đều bắt đầu với những ước mơ tưởng chừng không tưởng, nhưng họ đã biến chúng thành hiện thực nhờ sự kiên trì và quyết tâm không gì lay chuyển.
Họ hiểu rằng “mục tiêu càng lớn, tài sản càng nhiều” và trong cuộc sống này, hoặc bạn lên kế hoạch để thành công, hoặc bạn đang vô tình chuẩn bị cho thất bại. Bức thư dưới đây sẽ mở ra cho bạn những bí quyết quý giá về cách xây dựng tư duy của người dẫn đầu, cách đặt mục tiêu lớn và kiên định theo đuổi chúng đến cùng – những bài học vô giá từ những người đã đạt đến đỉnh cao của thành công.
Thư số 19
“Hãy Kiên Định Trở Thành Người Dẫn Đầu“
Mục tiêu càng lớn, tài sản càng nhiều.
Trong cuộc sống, hoặc bạn lên kế hoạch để thành công, hoặc bạn đang chuẩn bị cho thất bại.
Ngày 15 tháng 3 năm 1931
John thân mến,
“Người không có khát vọng sẽ không bao giờ làm nên điều phi thường.” Đây chính là bí quyết thành công mà người bạn của cha – ông vua xe hơi Henry Ford – đã chia sẻ khi ghé thăm cha hôm qua.
Cha vô cùng ngưỡng mộ con người giàu có từ Michigan này, một người đàn ông kiên trì và quyết đoán đến kinh ngạc. Cuộc đời ông ấy có nhiều điểm tương đồng với cha. Ông từng làm nông nghiệp, từng là người học việc, và bắt đầu sự nghiệp bằng việc lập xưởng với một vài cộng sự. Qua bao gian truân, ông đã vươn lên trở thành một trong những người giàu nhất nước Mỹ thời đại này.
Theo cha, Ford chính là người mở ra một kỷ nguyên mới. Chưa từng có người Mỹ nào thay đổi hoàn toàn lối sống của cả đất nước như ông ấy. Chỉ cần nhìn những chiếc xe hơi tấp nập trên đường phố, con sẽ thấy cha không hề nói quá – Ford đã biến ô tô từ món hàng xa xỉ thành nhu cầu thiết yếu mà hầu như ai cũng có thể sở hữu. Và phép màu ông tạo ra đã biến ông thành tỷ phú. Tất nhiên, điều này cũng góp phần làm tài sản của cha tăng lên đáng kể.
Theo cha, Ford chính là người mở ra một kỷ nguyên mới. Chưa từng có người Mỹ nào thay đổi hoàn toàn lối sống của cả đất nước như ông ấy. Chỉ cần nhìn những chiếc xe hơi tấp nập trên đường phố, con sẽ thấy cha không hề nói quá – Ford đã biến ô tô từ món hàng xa xỉ thành nhu cầu thiết yếu mà hầu như ai cũng có thể sở hữu. Và phép màu ông tạo ra đã biến ông thành tỷ phú. Tất nhiên, điều này cũng góp phần làm tài sản của cha tăng lên đáng kể.
Thành tựu của Ford đã chứng minh một trong những nguyên tắc sống của cha: tài sản tỷ lệ thuận với mục tiêu. Nếu con có khát vọng lớn và mục tiêu cao, của cải sẽ chất cao như núi. Ngược lại, nếu chỉ sống qua ngày, con sẽ mãi chạy đua với chuột, hoặc tệ hơn là chẳng có gì, dù cơ hội giàu có có ở ngay bên cạnh, con cũng chỉ nhận được vụn vặt. Trước khi Ford thành công, đã có nhiều nhà sản xuất ô tô mạnh hơn ông rất nhiều, nhưng không ít người trong số họ đã phá sản.
Con người sinh ra đều có mục đích riêng. Mỗi người hoặc đang lên kế hoạch để thành công, hoặc đang chuẩn bị cho thất bại. Đây là bài học từ chính cuộc đời cha.
Cha dường như chưa bao giờ thiếu khát vọng. Ngay từ khi còn rất nhỏ, ước mơ trở thành người giàu nhất đã luôn thôi thúc cha. Đối với một cậu bé nghèo, đó có vẻ là điều quá viễn vông. Nhưng cha tin rằng mục tiêu phải thật lớn, bởi thành công đòi hỏi động lực mạnh mẽ. Mục tiêu lớn lao sẽ thúc đẩy con phát huy toàn bộ sức mạnh, tạo ra cảm hứng dạt dào. Mất đi cảm hứng đồng nghĩa với việc không còn động lực để tiến lên. Cha thường tự nhắc nhở bản thân không đặt ra những mục tiêu nhỏ nhặt, vì chúng không thể thắp lửa cho tâm hồn.
Tất nhiên, cơ hội trở nên vĩ đại không đến ào ạt như thác Niagara, mà nhỏ giọt từng ngày. Sự khác biệt giữa vĩ đại và suýt vĩ đại nằm ở nhận thức: nếu muốn đạt đến đỉnh cao, con phải kiên trì tiến bước mỗi ngày.
Nhưng đối với một cậu bé nghèo, làm thế nào để biến giấc mơ lớn lao thành hiện thực? Liệu có thể đạt được bằng cách làm việc cật lực cho người khác? Đó là một ý tưởng ngớ ngẩn.

Cha tin rằng làm việc chăm chỉ cho chính mình sẽ mang lại giàu có, nhưng không tin rằng làm việc vất vả cho người khác sẽ dẫn đến thành công. Trước khi sống trên Đại lộ Tỷ phú (Đường số 57 ở Manhattan), cha nhận ra rằng nhiều người nghèo xung quanh là những người làm việc chăm chỉ nhất. Thực tế thật phũ phàng: dù nhân viên có nỗ lực đến đâu, rất ít người làm giàu được nhờ làm việc cho sếp. Tiền lương từ công việc thường chỉ đủ giúp người ta sống qua ngày. Dù có thể kiếm được nhiều, nhưng rất khó để thực sự giàu có.
Cha luôn coi “làm việc chăm chỉ để giàu có” là một lời nói dối, chưa bao giờ xem việc làm thuê là con đường tích lũy tài sản đáng kể. Ngược lại, cha tin chắc rằng làm chủ mới là cách làm giàu thật sự. Mọi hành động của cha đều hướng đến giấc mơ lớn và những mục tiêu cần đạt được để chạm tới đích.
Khi rời ghế nhà trường đi tìm việc, cha tự đặt ra mục tiêu: gia nhập công ty hàng đầu, trở thành nhân viên xuất sắc nhất. Vì một công ty hàng đầu sẽ mang lại kinh nghiệm quý báu, rèn giũa kỹ năng đỉnh cao, phát triển tầm nhìn sâu rộng và mang lại thu nhập khá – những thứ sẽ là vốn liếng để gây dựng sự nghiệp sau này, là nền tảng vững chắc trên con đường thành công.
Làm việc trong công ty lớn còn giúp cha học cách tư duy như người quản lý doanh nghiệp. Điều này vô cùng quan trọng. Vì thế, cha luôn ngưỡng mộ những tập đoàn lớn và khao khát được làm việc tại những công ty danh tiếng.

Nhưng con đường này không hề dễ dàng. Đầu tiên cha đến một ngân hàng, nhưng không may bị từ chối; tiếp đến là công ty đường sắt, nhưng vẫn phải ra về trong thất vọng. Thời tiết lúc ấy dường như chống lại cha, nóng bức khó chịu. Nhưng trong tuyệt vọng, cha vẫn kiên trì. Trong suốt thời gian đó, tìm việc trở thành công việc duy nhất của cha. 8 giờ sáng mỗi ngày, cha cố gắng ăn mặc thật chỉnh tề, rồi rời nhà bắt đầu vòng phỏng vấn mới. Trong nhiều tuần liền, cha đi khắp các công ty trong danh sách, nhưng vẫn không thu được kết quả.
Nghe có vẻ tệ phải không? Nhưng không ai có thể ngăn cản con tiến bước ngoại trừ chính con. Chỉ có con mới có thể quyết định tiếp tục hay từ bỏ. Cha tự nhắc nhở bản thân: nếu không muốn người khác đánh cắp giấc mơ, hãy đứng dậy ngay sau khi bị vấp ngã. Cha không nản lòng hay thất vọng, ngược lại, những thất bại liên tiếp càng củng cố quyết tâm. Cha bắt đầu lại từ đầu, đi từng công ty một, có nơi thậm chí cha phải quay lại hai ba lần.
Chúa không bao giờ bỏ rơi cha. Hành trình tìm việc không mệt mỏi ấy cuối cùng đã kết thúc vào một buổi chiều sau sáu tuần nỗ lực. Ngày 26 tháng 9 năm 1855, cha được nhận vào làm tại công ty Hewitt-Tuttle.
Ngày đó dường như định đoạt mọi thứ trong tương lai của cha. Cho đến tận bây giờ, mỗi khi tự hỏi điều gì sẽ xảy ra nếu không có được công việc đó, cha vẫn rùng mình. Bởi cha biết rõ những gì mình đã đạt được từ công việc ấy, và điều gì sẽ xảy ra nếu không có nó. Vì vậy, suốt đời cha vẫn kỷ niệm ngày 26 tháng 9 như “ngày tái sinh”, và có cảm xúc với ngày này hơn cả sinh nhật của mình.
Nghĩ đến đây, cha vẫn thấy xúc động.

Con người hoạt động giống như một chiếc xe đạp, trừ khi con di chuyển lên và về phía trước hướng tới mục tiêu, con sẽ lảo đảo và ngã. Ba năm sau, cha rời công ty Flewitt-Tutde với khả năng và sự tự tin vượt quá người thường, và đồng sáng lập Clark – Rockefeller với ông Clark, và bắt đầu lịch sử làm việc cho chính mình.
Làm việc chăm chỉ một cách ngu ngốc có thể vẫn không có được gì sau tất cả công sức, nhưng nếu con nghĩ về việc làm việc chăm chỉ cho sếp của mình như một cái thang để phục vụ chính mình một ngày nào đó, thì đó chắc chắn là sự khởi đầu của việc tạo ra của cải. Cảm giác làm chủ bản thân thật tuyệt vời, không thể diễn tả bằng lời.
Tất nhiên, cha không thể luôn đắm chìm trong niềm tự hào khi là một trong những đại lý thương mại ở tuổi 18. Cha đã cảnh báo bản thân: “Tương lai của ngươi phụ thuộc vào những ngày trôi qua. Mục tiêu cuối cùng của ngươi trong cuộc sống là trở thành người giàu nhất ở Hoa Kỳ. Ngươi đang ở đâu? Vẫn còn xa, xa lắm. Ngươi phải tiếp tục làm việc chăm chỉ cho chính mình.” Trở thành người giàu nhất là cơ sở cho những nỗ lực của cha và sức mạnh để thúc đẩy bản thân. Trong vài thập kỷ qua, cha luôn là một người tin vào việc theo đuổi sự xuất sắc. Câu nói mà cha thường động viên bản thân nhất là: Đối với tôi, vị trí thứ hai không khác gì vị trí cuối cùng. Nếu con hiểu điều đó, con sẽ nghĩ rằng không có gì đáng ngạc nhiên khi cha cai trị ngành công nghiệp dầu mỏ như một ông vua không thể tranh cãi.
Mỗi chúng ta sống trong hy vọng, nhưng cha sống nhiều hơn trong việc đạt được mục tiêu của mình. Mục tiêu của cha trong cuộc sống là trở thành số một. Đây cũng là kế hoạch sống mà cha cố gắng thực hiện và tuân theo. Tất cả những nỗ lực và hành động của cha đều trung thành với mục tiêu cuộc sống và quy tắc sống của cha.

Chúa đã ban cho chúng ta những bộ óc thông minh và cơ bắp mạnh mẽ, không phải để làm cho chúng ta trở thành những kẻ thua cuộc, mà để làm cho chúng ta trở thành những người chiến thắng vĩ đại. Hai mươi năm trước ngày hôm nay, Tòa án Liên bang đã giải tán gia đình hạnh phúc của gia đình cha, nhưng bất cứ khi nào cha nghĩ về những thành tựu mà cha đã tạo ra, cha đều cảm thấy phấn khích.
Một cuộc sống vĩ đại là quá trình chinh phục sự xuất sắc. Chúng ta phải tiến tới mục tiêu này, không sợ đau đớn, kiên quyết, và sẵn sàng ngã trên con đường dài.
Yêu thương,
Cha của con
Kết Luận
Hành trình cuộc đời chính là cuộc chinh phục không ngừng nghỉ hướng tới sự xuất sắc. Mỗi bước đi đều là một quyết định – hoặc bạn đang lên kế hoạch để thành công, hoặc bạn đang vô tình chuẩn bị cho thất bại. Hãy nhớ rằng, khát vọng lớn lao chính là ngọn lửa thắp sáng tâm hồn, là động lực thúc đẩy bạn vượt qua mọi giới hạn của bản thân. Những người vĩ đại như Henry Ford hay John D. Rockefeller không chỉ mơ ước – họ kiên định theo đuổi vị trí dẫn đầu, không bao giờ hài lòng với vị trí thứ hai. Họ hiểu rằng làm chủ vận mệnh của chính mình là chìa khóa mở cánh cửa thành công và giàu có.
Trong thế giới đầy biến động hôm nay, triết lý này vẫn còn nguyên giá trị. Mục tiêu càng lớn, tài sản càng nhiều – đây không chỉ là câu nói suông mà là quy luật của cuộc sống. Khi bạn dám đặt ra những mục tiêu vượt xa tầm vóc hiện tại, bạn buộc phải phát triển, buộc phải vươn lên để chạm tới chúng. Đừng để nỗi sợ hãi hay những thất bại tạm thời ngăn cản bước chân bạn. Hãy nhớ rằng, không ai có thể ngăn cản bạn tiến bước ngoại trừ chính bạn.
Hôm nay, hãy tự hỏi bản thân: Mục tiêu lớn nhất của tôi là gì? Tôi đã kiên định theo đuổi nó chưa? Tôi có dám đứng lên sau mỗi lần vấp ngã? Ông trời không ban cho chúng ta trí tuệ và sức mạnh để trở thành kẻ thua cuộc, mà để trở thành những người chiến thắng. Hãy kiên định trở thành người dẫn đầu, bởi một cuộc đời vĩ đại luôn bắt đầu từ những khát vọng vĩ đại!
Dieter R.
Để lại một bình luận