Connect with us

Sách

AI Có Trách Nhiệm: Giải Quyết Thiên Kiến Trong Cuộc Đua Quyền Thống Trị AI

Một trong những điểm quan trọng được đề cập là vấn đề thiên kiến trong các hệ thống AI.

Published

on

Supremacy: AI, ChatGPT, and the Race that Will Change the World

Khám phá cuộc đua AI và quyền thống trị trong kỷ nguyên số. Tìm hiểu cách các gã khổng lồ công nghệ định hình tương lai và ai sẽ nắm quyền kiểm soát.

Giới thiệu: Cuộc đua AI và thách thức đạo đức

Bạn đang theo dõi nội dung từ cuốn sách “Supremacy: AI, ChatGPT, and the Race that Will Change the World”. Mình xin tạm dịch tên nó là Quyền Thống Trị AI. Đây là chương 8, tập trung thảo luận về cuộc đua phát triển AI của Google. Bạn có biết những thách thức đạo đức mà ngành công nghiệp AI đang phải đối mặt là gì không? Phần này bàn về chủ đề đó, đặc biệt là vấn đề thiên kiến (bias) trong các hệ thống AI.

Vấn đề thiên kiến trong AI và vai trò của các nhà nghiên cứu

Tác giả Olson thảo luận về cách các hệ thống AI có thể duy trì và khuếch đại các bias hiện có. Những lĩnh vực chịu tác động bao gồm cả tư pháp hình sự và tuyển dụng. Chương này cũng giới thiệu vai trò quan trọng của các nhà nghiên cứu như Gebru Mitchell. Họ là những người đã cảnh báo sớm về các tác động tiêu cực tiềm tàng của các mô hình ngôn ngữ lớn. Công trình của họ, đặc biệt là bài báo “Stochastic Parrots”, đã nêu bật những lo ngại về việc lan truyền thông tin sai lệch và củng cố các định kiến thông qua các mô hình AI.

Timnit Gebru TechCrunch

Nỗ lực của các công ty công nghệ và sự cần thiết của quy định

Cuốn sách đề cập đến những nỗ lực của các công ty như OpenAI và DeepMind. Họ đang cố gắng thiết lập cấu trúc quản trị có trách nhiệm cho công nghệ AI của mình. Tuy nhiên, những nỗ lực này thường bị ảnh hưởng bởi áp lực thương mại và sự cạnh tranh trong ngành.

ChatGPT, Deepmind và Cuộc Đua AI sẽ Thay Đổi Thế Giới – Parmy Olson

Kết luận: Lời kêu gọi phát triển AI có trách nhiệm

Chương này không chỉ là một bài phê bình về tình trạng hiện tại của ngành công nghiệp AI, mà còn là một lời kêu gọi hành động. Nó nhấn mạnh tầm quan trọng của việc phát triển AI có trách nhiệm, đòi hỏi sự cân bằng giữa đổi mới và các cân nhắc đạo đức. Olson lập luận rằng để AI thực sự mang lại lợi ích cho xã hội, chúng ta cần phải giải quyết những thách thức này một cách chủ động và toàn diện.

Tóm lại, chương 8 của “Supremacy” cung cấp một cái nhìn sâu sắc về những thách thức đạo đức trong phát triển AI, nhấn mạnh rằng cuộc đua AI không chỉ là về công nghệ, mà còn là về cách chúng ta định hình tương lai của nhân loại thông qua những quyết định đạo đức và quản trị mà chúng ta đưa ra ngày hôm nay.

Parmy Olson là tác giả của cuốn sách Quyền Thống Trị - media.npr.org
Parmy Olson media.npr.org

Dieter R.

Tài liệu tham khảo:

[1] https://sobrief.com/books/supremacy  

[2] https://techpolicy.press/the-race-for-ai-supremacy  

Chương trước: Chương 7

Sách

Hãy Kiên Định Trở Thành Người Dẫn Đầu

Published

on

Bạn đã bao giờ tự hỏi điều gì tạo nên sự khác biệt giữa những người thành công rực rỡ và những người chỉ sống một cuộc đời bình thường? Câu trả lời không nằm ở may mắn hay hoàn cảnh, mà chính là ở khát vọng và sự kiên định theo đuổi mục tiêu lớn. Những người vĩ đại như Henry Ford hay John D. Rockefeller đều bắt đầu với những ước mơ tưởng chừng không tưởng, nhưng họ đã biến chúng thành hiện thực nhờ sự kiên trì và quyết tâm không gì lay chuyển.

Họ hiểu rằng “mục tiêu càng lớn, tài sản càng nhiều” và trong cuộc sống này, hoặc bạn lên kế hoạch để thành công, hoặc bạn đang vô tình chuẩn bị cho thất bại. Bức thư dưới đây sẽ mở ra cho bạn những bí quyết quý giá về cách xây dựng tư duy của người dẫn đầu, cách đặt mục tiêu lớn và kiên định theo đuổi chúng đến cùng – những bài học vô giá từ những người đã đạt đến đỉnh cao của thành công.

Thư số 19

Hãy Kiên Định Trở Thành Người Dẫn Đầu

Mục tiêu càng lớn, tài sản càng nhiều.
Trong cuộc sống, hoặc bạn lên kế hoạch để thành công, hoặc bạn đang chuẩn bị cho thất bại.

Ngày 15 tháng 3 năm 1931

John thân mến,

“Người không có khát vọng sẽ không bao giờ làm nên điều phi thường.” Đây chính là bí quyết thành công mà người bạn của cha – ông vua xe hơi Henry Ford – đã chia sẻ khi ghé thăm cha hôm qua.

Cha vô cùng ngưỡng mộ con người giàu có từ Michigan này, một người đàn ông kiên trì và quyết đoán đến kinh ngạc. Cuộc đời ông ấy có nhiều điểm tương đồng với cha. Ông từng làm nông nghiệp, từng là người học việc, và bắt đầu sự nghiệp bằng việc lập xưởng với một vài cộng sự. Qua bao gian truân, ông đã vươn lên trở thành một trong những người giàu nhất nước Mỹ thời đại này.

Theo cha, Ford chính là người mở ra một kỷ nguyên mới. Chưa từng có người Mỹ nào thay đổi hoàn toàn lối sống của cả đất nước như ông ấy. Chỉ cần nhìn những chiếc xe hơi tấp nập trên đường phố, con sẽ thấy cha không hề nói quá – Ford đã biến ô tô từ món hàng xa xỉ thành nhu cầu thiết yếu mà hầu như ai cũng có thể sở hữu. Và phép màu ông tạo ra đã biến ông thành tỷ phú. Tất nhiên, điều này cũng góp phần làm tài sản của cha tăng lên đáng kể.

Theo cha, Ford chính là người mở ra một kỷ nguyên mới. Chưa từng có người Mỹ nào thay đổi hoàn toàn lối sống của cả đất nước như ông ấy. Chỉ cần nhìn những chiếc xe hơi tấp nập trên đường phố, con sẽ thấy cha không hề nói quá – Ford đã biến ô tô từ món hàng xa xỉ thành nhu cầu thiết yếu mà hầu như ai cũng có thể sở hữu. Và phép màu ông tạo ra đã biến ông thành tỷ phú. Tất nhiên, điều này cũng góp phần làm tài sản của cha tăng lên đáng kể.

Thành tựu của Ford đã chứng minh một trong những nguyên tắc sống của cha: tài sản tỷ lệ thuận với mục tiêu. Nếu con có khát vọng lớn và mục tiêu cao, của cải sẽ chất cao như núi. Ngược lại, nếu chỉ sống qua ngày, con sẽ mãi chạy đua với chuột, hoặc tệ hơn là chẳng có gì, dù cơ hội giàu có có ở ngay bên cạnh, con cũng chỉ nhận được vụn vặt. Trước khi Ford thành công, đã có nhiều nhà sản xuất ô tô mạnh hơn ông rất nhiều, nhưng không ít người trong số họ đã phá sản.

Con người sinh ra đều có mục đích riêng. Mỗi người hoặc đang lên kế hoạch để thành công, hoặc đang chuẩn bị cho thất bại. Đây là bài học từ chính cuộc đời cha.

Cha dường như chưa bao giờ thiếu khát vọng. Ngay từ khi còn rất nhỏ, ước mơ trở thành người giàu nhất đã luôn thôi thúc cha. Đối với một cậu bé nghèo, đó có vẻ là điều quá viễn vông. Nhưng cha tin rằng mục tiêu phải thật lớn, bởi thành công đòi hỏi động lực mạnh mẽ. Mục tiêu lớn lao sẽ thúc đẩy con phát huy toàn bộ sức mạnh, tạo ra cảm hứng dạt dào. Mất đi cảm hứng đồng nghĩa với việc không còn động lực để tiến lên. Cha thường tự nhắc nhở bản thân không đặt ra những mục tiêu nhỏ nhặt, vì chúng không thể thắp lửa cho tâm hồn.

Tất nhiên, cơ hội trở nên vĩ đại không đến ào ạt như thác Niagara, mà nhỏ giọt từng ngày. Sự khác biệt giữa vĩ đại và suýt vĩ đại nằm ở nhận thức: nếu muốn đạt đến đỉnh cao, con phải kiên trì tiến bước mỗi ngày.

Nhưng đối với một cậu bé nghèo, làm thế nào để biến giấc mơ lớn lao thành hiện thực? Liệu có thể đạt được bằng cách làm việc cật lực cho người khác? Đó là một ý tưởng ngớ ngẩn.

KIPM - Chơi cờ và tư duy chiến lược

Cha tin rằng làm việc chăm chỉ cho chính mình sẽ mang lại giàu có, nhưng không tin rằng làm việc vất vả cho người khác sẽ dẫn đến thành công. Trước khi sống trên Đại lộ Tỷ phú (Đường số 57 ở Manhattan), cha nhận ra rằng nhiều người nghèo xung quanh là những người làm việc chăm chỉ nhất. Thực tế thật phũ phàng: dù nhân viên có nỗ lực đến đâu, rất ít người làm giàu được nhờ làm việc cho sếp. Tiền lương từ công việc thường chỉ đủ giúp người ta sống qua ngày. Dù có thể kiếm được nhiều, nhưng rất khó để thực sự giàu có.

Cha luôn coi “làm việc chăm chỉ để giàu có” là một lời nói dối, chưa bao giờ xem việc làm thuê là con đường tích lũy tài sản đáng kể. Ngược lại, cha tin chắc rằng làm chủ mới là cách làm giàu thật sự. Mọi hành động của cha đều hướng đến giấc mơ lớn và những mục tiêu cần đạt được để chạm tới đích.

Khi rời ghế nhà trường đi tìm việc, cha tự đặt ra mục tiêu: gia nhập công ty hàng đầu, trở thành nhân viên xuất sắc nhất. Vì một công ty hàng đầu sẽ mang lại kinh nghiệm quý báu, rèn giũa kỹ năng đỉnh cao, phát triển tầm nhìn sâu rộng và mang lại thu nhập khá – những thứ sẽ là vốn liếng để gây dựng sự nghiệp sau này, là nền tảng vững chắc trên con đường thành công.

Làm việc trong công ty lớn còn giúp cha học cách tư duy như người quản lý doanh nghiệp. Điều này vô cùng quan trọng. Vì thế, cha luôn ngưỡng mộ những tập đoàn lớn và khao khát được làm việc tại những công ty danh tiếng.

KIPM - Leader

Nhưng con đường này không hề dễ dàng. Đầu tiên cha đến một ngân hàng, nhưng không may bị từ chối; tiếp đến là công ty đường sắt, nhưng vẫn phải ra về trong thất vọng. Thời tiết lúc ấy dường như chống lại cha, nóng bức khó chịu. Nhưng trong tuyệt vọng, cha vẫn kiên trì. Trong suốt thời gian đó, tìm việc trở thành công việc duy nhất của cha. 8 giờ sáng mỗi ngày, cha cố gắng ăn mặc thật chỉnh tề, rồi rời nhà bắt đầu vòng phỏng vấn mới. Trong nhiều tuần liền, cha đi khắp các công ty trong danh sách, nhưng vẫn không thu được kết quả.

Nghe có vẻ tệ phải không? Nhưng không ai có thể ngăn cản con tiến bước ngoại trừ chính con. Chỉ có con mới có thể quyết định tiếp tục hay từ bỏ. Cha tự nhắc nhở bản thân: nếu không muốn người khác đánh cắp giấc mơ, hãy đứng dậy ngay sau khi bị vấp ngã. Cha không nản lòng hay thất vọng, ngược lại, những thất bại liên tiếp càng củng cố quyết tâm. Cha bắt đầu lại từ đầu, đi từng công ty một, có nơi thậm chí cha phải quay lại hai ba lần.

Chúa không bao giờ bỏ rơi cha. Hành trình tìm việc không mệt mỏi ấy cuối cùng đã kết thúc vào một buổi chiều sau sáu tuần nỗ lực. Ngày 26 tháng 9 năm 1855, cha được nhận vào làm tại công ty Hewitt-Tuttle.

Ngày đó dường như định đoạt mọi thứ trong tương lai của cha. Cho đến tận bây giờ, mỗi khi tự hỏi điều gì sẽ xảy ra nếu không có được công việc đó, cha vẫn rùng mình. Bởi cha biết rõ những gì mình đã đạt được từ công việc ấy, và điều gì sẽ xảy ra nếu không có nó. Vì vậy, suốt đời cha vẫn kỷ niệm ngày 26 tháng 9 như “ngày tái sinh”, và có cảm xúc với ngày này hơn cả sinh nhật của mình.

Nghĩ đến đây, cha vẫn thấy xúc động.

KIPM - Người lãnh đạo của một nhóm

Con người hoạt động giống như một chiếc xe đạp, trừ khi con di chuyển lên và về phía trước hướng tới mục tiêu, con sẽ lảo đảo và ngã. Ba năm sau, cha rời công ty Flewitt-Tutde với khả năng và sự tự tin vượt quá người thường, và đồng sáng lập Clark – Rockefeller với ông Clark, và bắt đầu lịch sử làm việc cho chính mình.

Làm việc chăm chỉ một cách ngu ngốc có thể vẫn không có được gì sau tất cả công sức, nhưng nếu con nghĩ về việc làm việc chăm chỉ cho sếp của mình như một cái thang để phục vụ chính mình một ngày nào đó, thì đó chắc chắn là sự khởi đầu của việc tạo ra của cải. Cảm giác làm chủ bản thân thật tuyệt vời, không thể diễn tả bằng lời.

Tất nhiên, cha không thể luôn đắm chìm trong niềm tự hào khi là một trong những đại lý thương mại ở tuổi 18.  Cha đã cảnh báo bản thân: “Tương lai của ngươi phụ thuộc vào những ngày trôi qua. Mục tiêu cuối cùng của ngươi trong cuộc sống là trở thành người giàu nhất ở Hoa Kỳ. Ngươi đang ở đâu? Vẫn còn xa, xa lắm. Ngươi phải tiếp tục làm việc chăm chỉ cho chính mình.” Trở thành người giàu nhất là cơ sở cho những nỗ lực của cha và sức mạnh để thúc đẩy bản thân. Trong vài thập kỷ qua, cha luôn là một người tin vào việc theo đuổi sự xuất sắc. Câu nói mà cha thường động viên bản thân nhất là: Đối với tôi, vị trí thứ hai không khác gì vị trí cuối cùng. Nếu con hiểu điều đó, con sẽ nghĩ rằng không có gì đáng ngạc nhiên khi cha cai trị ngành công nghiệp dầu mỏ như một ông vua không thể tranh cãi.

Mỗi chúng ta sống trong hy vọng, nhưng cha sống nhiều hơn trong việc đạt được mục tiêu của mình. Mục tiêu của cha trong cuộc sống là trở thành số một. Đây cũng là kế hoạch sống mà cha cố gắng thực hiện và tuân theo. Tất cả những nỗ lực và hành động của cha đều trung thành với mục tiêu cuộc sống và quy tắc sống của cha.

KIPM - Người dẫn đầu - Khối xây dựng

Chúa đã ban cho chúng ta những bộ óc thông minh và cơ bắp mạnh mẽ, không phải để làm cho chúng ta trở thành những kẻ thua cuộc, mà để làm cho chúng ta trở thành những người chiến thắng vĩ đại. Hai mươi năm trước ngày hôm nay, Tòa án Liên bang đã giải tán gia đình hạnh phúc của gia đình cha, nhưng bất cứ khi nào cha nghĩ về những thành tựu mà cha đã tạo ra, cha đều cảm thấy phấn khích.

Một cuộc sống vĩ đại là quá trình chinh phục sự xuất sắc. Chúng ta phải tiến tới mục tiêu này, không sợ đau đớn, kiên quyết, và sẵn sàng ngã trên con đường dài.

Yêu thương,
Cha của con

Kết Luận

Hành trình cuộc đời chính là cuộc chinh phục không ngừng nghỉ hướng tới sự xuất sắc. Mỗi bước đi đều là một quyết định – hoặc bạn đang lên kế hoạch để thành công, hoặc bạn đang vô tình chuẩn bị cho thất bại. Hãy nhớ rằng, khát vọng lớn lao chính là ngọn lửa thắp sáng tâm hồn, là động lực thúc đẩy bạn vượt qua mọi giới hạn của bản thân. Những người vĩ đại như Henry Ford hay John D. Rockefeller không chỉ mơ ước – họ kiên định theo đuổi vị trí dẫn đầu, không bao giờ hài lòng với vị trí thứ hai. Họ hiểu rằng làm chủ vận mệnh của chính mình là chìa khóa mở cánh cửa thành công và giàu có.

Trong thế giới đầy biến động hôm nay, triết lý này vẫn còn nguyên giá trị. Mục tiêu càng lớn, tài sản càng nhiều – đây không chỉ là câu nói suông mà là quy luật của cuộc sống. Khi bạn dám đặt ra những mục tiêu vượt xa tầm vóc hiện tại, bạn buộc phải phát triển, buộc phải vươn lên để chạm tới chúng. Đừng để nỗi sợ hãi hay những thất bại tạm thời ngăn cản bước chân bạn. Hãy nhớ rằng, không ai có thể ngăn cản bạn tiến bước ngoại trừ chính bạn.

Hôm nay, hãy tự hỏi bản thân: Mục tiêu lớn nhất của tôi là gì? Tôi đã kiên định theo đuổi nó chưa? Tôi có dám đứng lên sau mỗi lần vấp ngã? Ông trời không ban cho chúng ta trí tuệ và sức mạnh để trở thành kẻ thua cuộc, mà để trở thành những người chiến thắng. Hãy kiên định trở thành người dẫn đầu, bởi một cuộc đời vĩ đại luôn bắt đầu từ những khát vọng vĩ đại!

Dieter R.

Continue Reading

Sách

Thay đổi vận mệnh

Published

on

Bảng đen với thông điệp "Tạo tương lai của riêng bạn" cùng đồng hồ báo thức và bút màu, nhắc nhở về cơ hội thay đổi vận mệnh qua hành động và sáng tạo cá nhân.

Giới Thiệu

Bạn có bao giờ tự hỏi liệu vận mệnh của mình đã được định sẵn, hay bạn có thể thay đổi vận mệnh bằng chính đôi tay của mình?

Trong văn hóa Việt Nam, chúng ta thường nghe về “số phận” hay “duyên phận” như những điều không thể thay đổi. Nhưng, thực tế cho thấy rằng mỗi người đều có khả năng viết lại câu chuyện cuộc đời mình. Việt Nam đang trải qua sự chuyển mình mạnh mẽ, với chỉ số hạnh phúc tăng từ vị trí 65 lên 54 trong Báo cáo Hạnh phúc Thế giới 2024. Điều này chứng minh rằng người Việt đang ngày càng nắm bắt quyền làm chủ cuộc sống của mình, học cách kiếm tiền đúng cách và xây dựng nền tảng vững chắc để đạt được giàu có và hạnh phúc.

Bài viết này sẽ tiết lộ một trong số những bức thư của tỷ phú Rockefeller gửi cho con trai, trong đó, có tư tưởng của người cha này về điều “giàu là nguồn gốc của mọi tội lỗi”. Không phải vậy, “yêu giàu” mới là nguồn gốc của mọi tội lỗi, đó là điều tỷ phú đã chia sẻ…

Nghe đọc bài

Bức Thư Số 18

“Đó là quyền của bạn để trở nên giàu có.”

Hãy để tiền bạc làm nô lệ của tôi, chứ không để tôi làm nô lệ của tiền bạc.
Mỗi đồng xu trong tay anh đều thêm một xu vào sức mạnh để quyết định vận mệnh tương lai của anh.

Ngày 26 tháng 7 năm 1906.

Thân gửi John:

Có nhiều bi kịch gây ra bởi hoang tưởng và lòng kiêu hãnh, và điều tương tự cũng xảy ra với những người chấp nhận sống trong nghèo khó.

Nhiều năm trước, tại Nhà thờ Baptist Đại lộ Số 5, cha tình cờ gặp một người đàn ông trẻ tên Hansen, một người làm vườn tầm thường sống cuộc sống khốn khổ. Có lẽ ông Hansen nghĩ rằng kiên trì trong cảnh nghèo khó là một đức hạnh. Anh ta khoác lên mình vẻ ngoài cao quý và nói với cha: “Ông Rockefeller, tôi nghĩ tôi có trách nhiệm thảo luận với ông một câu hỏi – tiền bạc là nguồn gốc của mọi tội lỗi. Điều này được nói trong Kinh Thánh.”

Vào lúc đó, cha biết tại sao ông Hansen không có mối quan hệ với sự giàu có. Anh ta đang lĩnh hội bài học cuộc sống từ một Kinh Thánh bị hiểu sai. Nhưng anh ta không nhận ra điều đó.

Cha không muốn người đàn ông trẻ nghèo khó này chìm sâu hơn vào đầm lầy hẹp hòi của mình. Cha nói với anh ta: “Chàng trai trẻ, tôi đã được nuôi dưỡng bởi nhiều châm ngôn Cơ đốc giáo từ khi còn nhỏ và sử dụng điều này làm quy tắc ứng xử của mình. Với anh cũng vậy. Nhưng trí nhớ của tôi dường như tốt hơn anh. Anh đã quên, có một từ trước câu đó – Yêu, ‘yêu tiền bạc là nguồn gốc của mọi tội lỗi’.”

“Ông nói gì vậy?” Miệng Hansen mở rộng, như thể muốn nuốt một con cá voi. Cha thực sự hy vọng anh ta có một sự thèm khát lớn như vậy đối với tiền bạc.

“Vâng, chàng trai trẻ,” cha vỗ vai anh ta và nói, “Kinh Thánh được bắt nguồn từ phẩm giá và tình yêu thương của nhân loại. Đó là sự tôn trọng từ linh hồn cao nhất trong vũ trụ. Anh có thể trích dẫn những lời đó mà không sợ hãi và gửi gắm cuộc sống của mình vào đó. Do đó, khi anh trích dẫn trực tiếp sự khôn ngoan của Kinh Thánh, điều anh trích dẫn là sự thật. Yêu tiền bạc là nguồn gốc của mọi tội lỗi. Yêu tiền bạc chỉ là một phương tiện thờ phượng, không phải là động cơ. Nếu anh không có phương tiện, anh không thể đạt được mục tiêu của mình. Nói cách khác, người chỉ biết làm kẻ keo kiệt, thì tiền bạc là nguồn gốc của mọi tội lỗi.”

“Hãy suy nghĩ về điều đó, chàng trai trẻ,” cha nhắc nhở Hansen, “Nếu anh có tiền, anh có thể mang lại lợi ích cho gia đình và bạn bè của mình, cho họ một cuộc sống hạnh phúc và thoải mái, và thậm chí mang lại lợi ích cho xã hội, cứu giúp những người nghèo khó bất lực, thì tiền sẽ trở thành nguồn gốc của hạnh phúc.”

“Chàng trai trẻ, mỗi đồng xu trong tay anh đều thêm một xu vào sức mạnh để quyết định vận mệnh tương lai của anh.” Cha thuyết phục anh ta, “anh không nên để những ý tưởng hoang tưởng đó khóa đôi tay mạnh mẽ của mình lại. Anh nên dành thời gian để làm cho mình giàu có vì có tiền sẽ cho anh quyền lực. Và New York đầy những cơ hội để làm giàu. Hãy nhớ, chàng trai trẻ, mặc dù anh chỉ là một kẻ qua đường vội vã trong thế giới này, anh vẫn phải thể hiện ánh sáng của cuộc sống.”

Cha không biết liệu Hansen có chấp nhận lời khuyên của cha không, nếu không, thật đáng tiếc, vì anh ta trông rất mạnh mẽ và không giống như một kẻ ngốc.

Cha luôn nghĩ rằng mọi người nên dành thời gian để làm giàu. Tất nhiên, một số thứ quả thực có giá trị hơn tiền bạc. Khi chúng ta nhìn thấy một ngôi mộ đầy lá mùa thu, chúng ta không khỏi cảm thấy một nỗi buồn không thể nói nên lời, vì cha biết rằng một số thứ quả thực cao quý hơn tiền bạc. Đặc biệt là những người đã chịu đựng sâu sắc hiểu rằng một số thứ ngọt ngào hơn, cao quý hơn và thiêng liêng hơn vàng. Tuy nhiên, bất kỳ ai có ý thức thông thường đều biết rằng không có thứ gì trong số đó không được cải thiện bởi tiền bạc. Tiền bạc không nhất thiết là tất cả, nhưng trong thế giới của chúng ta, nhiều thứ không thể tách rời khỏi tiền bạc!

Tình yêu là điều vĩ đại nhất mà Chúa đã ban cho chúng ta, nhưng một người yêu có nhiều tiền có thể làm cho tình yêu hạnh phúc hơn, và tiền bạc có khả năng như vậy!

Nếu một người nói, “Tôi không muốn tiền”, thì tương đương với việc nói: “Tôi không muốn phục vụ gia đình, bạn bè và đồng bào của tôi.” Tuyên bố này là vô lý, nhưng cũng thật vô lý khi cắt đứt mối quan hệ giữa hai điều đó!

Cha tin vào sức mạnh của tiền bạc, và cha tin rằng tất nhiên mọi người nên kiếm tiền. Tuy nhiên, tôn giáo có một thành kiến mạnh mẽ đối với ý tưởng này vì một số người tin rằng trở thành người nghèo của Chúa là vinh quang tối cao. Cha từng nghe một người đàn ông cầu nguyện tại một buổi họp cầu nguyện và nói rằng anh ta rất biết ơn vì anh ta là một đứa con nghèo khó của Chúa. Cha khỏi nghĩ thầm: Nếu vợ của người đàn ông này nghe chồng mình nói những điều vô nghĩa như vậy, cha tự hỏi điều gì sẽ xảy ra. Con nghĩ sao? Cô ấy chắc chắn sẽ nghĩ rằng cô ấy đã kết hôn với người sai.

Cha không muốn thấy những người nghèo của Chúa như vậy nữa, và cha không nghĩ Chúa muốn điều đó! Cha có thể nói rằng nếu một người đáng lẽ phải giàu có lại yếu đuối và bất lực vì nghèo khó, thì anh ta chắc chắn đã phạm một sai lầm cực kỳ nghiêm trọng; anh ta không chỉ không trung thực và không trung thành với bản thân, mà còn đối xử tệ với gia đình của mình!

Cha không thể nói rằng số tiền kiếm được có thể được sử dụng làm tiêu chí cho sự thành công trong cuộc sống, nhưng hầu như không có ngoại lệ, bạn có thể sử dụng số tiền để đo lường đóng góp của một người cho xã hội. Thu nhập của bạn càng cao, đóng góp của bạn càng lớn. Ý nghĩ rằng cha đã giúp vô số người thịnh vượng mãi mãi, cha cảm thấy mình có một cuộc sống tuyệt vời.

Cha tin rằng Chúa đã tạo ra kim cương cho người của Ngài – không phải cho Satan và những kẻ tương tự. Lời cảnh báo duy nhất mà Chúa đã ban cho chúng ta là chúng ta không thể kiếm tiền hoặc kiếm những thứ khác vi phạm Chúa. Làm như vậy sẽ chỉ làm tăng thêm tội lỗi của chúng ta. Kiếm được nhiều tiền là điều dễ hiểu, miễn là chúng ta kiếm được nó theo cách thích hợp, thay vì để tiền kéo mũi chúng ta đi.

Một số người không có tiền vì họ không hiểu tiền. Họ nghĩ rằng tiền lạnh lùng và cứng rắn. Trên thực tế, tiền bạc không lạnh lùng cũng không cứng rắn – nó mềm mại và ấm áp, nó làm cho chúng ta cảm thấy tốt, và màu sắc và vẻ lấp lánh của nó phù hợp với quần áo chúng ta mặc.

Lý do tại sao cha người cha đang là, là một sự sáng tạo của niềm tin trong quá khứ của cha. Nói thẳng ra, khi cha cảm thấy thế giới đang đau khổ vì nghèo đói, cha đã có một niềm tin: Cha nên là một người giàu có và cha không có quyền nghèo khó. Theo thời gian, niềm tin này đã trở nên cứng như thép.

Khi cha còn trẻ, đó là thời điểm mà ý tưởng tôn thờ vàng được thánh hóa. Vào thời điểm đó, hàng chục nghìn người tìm vàng đổ xô vào California với ước mơ làm giàu, mặc dù sau đó người ta phát hiện ra rằng cơn sốt vàng chỉ là một cái bẫy. Nó đã đánh thức mong muốn làm giàu của hàng triệu người, bao gồm cả cha, một đứa trẻ chỉ hơn mười tuổi một chút.

Vào thời điểm đó, gia đình cha đang gặp khó khăn, và cha thường phải chấp nhận sự giúp đỡ từ những người tốt bụng. Mẹ cha là một người rất tự trọng. Bà ấy hy vọng cha có thể gánh vác trách nhiệm của người con trai cả và xây dựng gia đình này thật tốt. Mong muốn và những lời dạy dỗ của mẹ cha đã nuôi dưỡng một ý thức trách nhiệm sẽ không thay đổi trong suốt cuộc đời cha. Cha đã tự hứa: “Tôi sẽ không trở nên nghèo khó, tôi sẽ kiếm tiền, và tôi sẽ sử dụng của cải để thay đổi vận mệnh của gia đình tôi!”

Trong giấc mơ làm giàu thời niên thiếu của cha, tiền bạc không chỉ là một công cụ để gia đình cha sống một cuộc sống thịnh vượng và không lo lắng, mà còn là một xã hội nơi tiền bạc có thể được đổi lấy phẩm giá đạo đức và địa vị xã hội bằng cách cho đi – chi tiêu một cách khôn ngoan. Những điều này khiến cha phấn khích hơn nhiều so với những nơi cư trú xa hoa và tráng lệ cùng những bộ trang phục đẹp đẽ!

Sự hiểu biết của cha về tiền bạc đã củng cố niềm tin của cha vào việc kiếm tiền và trở thành một người giàu có, và niềm tin này đã cho cha tinh thần chiến đấu vô song để theo đuổi sự giàu có.

Con trai của ta, không có gì đáng thương và đáng khinh hơn người kiếm tiền vì mục đích kiếm tiền. Ta biết cách kiếm tiền: để tiền bạc làm nô lệ của ta, chứ không để ta làm nô lệ của tiền bạc.

Đây là cách cha đã làm.

Thương mến,
Cha của con

Kết Luận

Cám ơn bạn đã đọc tới dòng này. Bạn vừa đọc xong bức thư số 18. “It’s your right to be rich.”

Hành trình thay đổi vận mệnh không phải là việc một sớm một chiều, mà là quá trình kiên trì và nỗ lực không ngừng. Khi bạn kết hợp giữa tư duy tích cực, kiến thức hiện đại và hành động kiên định, bạn đang từng bước viết lại câu chuyện cuộc đời mình. Hãy nhớ rằng, con đường kiếm tiền đúng cách không chỉ dừng lại ở việc tích lũy tài sản, mà còn là xây dựng một cuộc sống cân bằng, nơi bạn thực sự giàu có và hạnh phúc. Như số liệu đã chỉ ra, chỉ số hạnh phúc của Việt Nam đang ngày càng cải thiện, từ vị trí 65 lên 54 trong Báo cáo Hạnh phúc Thế giới 2024. Đây là minh chứng cho thấy người Việt đang ngày càng làm chủ vận mệnh của mình tốt hơn. Hãy bắt đầu từ hôm nay, với niềm tin rằng mỗi chúng ta đều có khả năng thay đổi vận mệnh và kiến tạo cuộc sống mơ ước!

Nếu bạn thích bài viết này, hãy giúp mình chia sẻ nó với những người khác nhé. Xin cám ơn.

Dieter R.

Continue Reading

Sách

Hạt giống thành công nằm trong tay bạn.

Published

on

Phần Mở Đầu: Hành Trình Tìm Kiếm Những Bài Học Cuộc Sống

Cuộc sống của mỗi người giống như một cuốn sách với vô số trang giấy trắng đang chờ được viết nên. Mỗi ngày trôi qua, chúng ta lại thêm vào đó những câu chuyện, những trải nghiệm và đặc biệt là những bài học cuộc sống quý giá. Nhưng đã bao giờ bạn tự hỏi, điều gì thực sự định hình nên phương hướng cuộc đời của mình? Đâu là những viên kim cương quý giá nhất mà chúng ta nên tìm kiếm và trân trọng?

Trong hành trình tìm kiếm ý nghĩa cuộc sống, con người thường hướng ánh mắt ra bên ngoài, tìm kiếm những viên kim cương xa xôi mà không nhận ra rằng kho báu thực sự đã nằm ngay trong vườn nhà mình. Chúng ta dễ dàng bị cuốn vào vòng xoáy của những khát khao vật chất, danh vọng và quyền lực, mà quên đi những giá trị bền vững đang hiện hữu xung quanh ta mỗi ngày.

Những bài học cuộc sống sâu sắc nhất thường đến từ những câu chuyện đơn giản nhất. Chúng không chỉ là những lời khuyên suông mà là những trải nghiệm được đúc kết qua thời gian, qua nhiều thế hệ. Giống như việc tìm kim cương đòi hỏi sự kiên nhẫn và tinh tế, việc nhận ra và áp dụng những bài học này cũng cần có sự chiêm nghiệm sâu sắc và thực hành liên tục.

Phương hướng cuộc đời không phải là một đích đến cố định mà là một hành trình không ngừng khám phá và trưởng thành. Nó được định hình bởi bốn yếu tố cốt lõi: nguyện vọng chính đáng, sự siêng năng tinh cần, sự chuyên chú vào công việc, và sự thấu hiểu các nguyên lý sống. Khi chúng ta nhận thức được điều này, chúng ta sẽ không còn lãng phí thời gian tìm kiếm những viên kim cương ở những vùng đất xa lạ, mà biết đào sâu vào chính mảnh vườn tâm hồn của mình.

Bức thư số 17 dưới đây sẽ mang đến cho bạn một câu chuyện đầy ý nghĩa về hành trình tìm kiếm kim cương của Al Hafid – một ẩn dụ sâu sắc về việc tìm kiếm giá trị và phương hướng trong cuộc sống. Hãy đọc và chiêm nghiệm, bởi trong mỗi dòng chữ đều chứa đựng những bài học cuộc sống vô giá mà có thể, chúng sẽ thay đổi cách nhìn của bạn về hạnh phúc và thành công.

BỨC THƯ SỐ 17: Hạt giống thành công nằm trong tay bạn.

Niềm tin duy nhất của tôi là tin vào chính mình!

Bất kỳ ai mong muốn thành công đều nên nhận ra rằng hạt giống thành công được gieo bên cạnh bạn.

Ngày 29 tháng 5 năm 1926

John thân mến:

Hôm qua, chỉ mới hôm qua thôi, cha đã nhận được một bức thư từ một chàng trai trẻ người khao khát trở thành một người giàu có. Trong thư, anh ấy khẩn khoản cha trả lời một câu hỏi: Anh ấy đang thiếu vốn, vậy làm thế nào anh ấy có thể bắt đầu kinh doanh và trở nên giàu có?

Trời ơi, anh ấy muốn cha chỉ cho anh ấy phương hướng cuộc đời anh ấy. Nhưng dạy người khác dường như không phải là chuyên môn của cha, và cha không thể từ chối sự chân thành của anh ấy, điều đó thực sự gây đau lòng. Tuy nhiên, cha đã viết thư trả lời anh ấy. Thật vậy, anh ấy cần vốn, nhưng điều anh ấy cần hơn là lẽ thường tình. Lẽ thường tình quan trọng hơn tiền bạc.

Đối với một đứa trẻ nghèo muốn bắt đầu kinh doanh, họ thường phải chịu đựng sự thiếu hụt vốn. Nếu họ sợ thất bại, họ sẽ do dự và di chuyển chậm chạp như một con ốc sên, hoặc thậm chí dừng lại trên con đường đến thành công, và không bao giờ vươn lên trên những người khác, vì vậy cha đã đặc biệt nhắc nhở anh ấy trong thư trả lời của mình:

“Từ nghèo khó, con đường đến thịnh vượng luôn luôn thông suốt. Điều quan trọng là bạn tin chắc rằng bạn là vốn liếng lớn nhất của bạn. Bạn phải thực hành niềm tin của mình và tiếp tục khám phá lý do cho sự do dự của bạn cho đến khi niềm tin thay thế sự nghi ngờ. Bạn phải biết rằng bạn không thể đạt được điều bạn không tin tưởng; niềm tin là lực đẩy bạn tiến về phía trước.”

Bất kỳ ai mong muốn thành công đều nên nhận ra rằng hạt giống thành công được gieo bên cạnh anh ta. Miễn là anh ta nhận ra điều này, anh ta có thể có được bất cứ điều gì anh ta muốn. Trong bức thư, cha đã kể một câu chuyện Ả Rập cho chàng trai trẻ và cha tin rằng câu chuyện này sẽ có lợi cho người khác, và mọi người.

Người kể cho cha câu chuyện này đã nói với cha rằng:

Ngày xưa có một người Ba Tư, tên là Al Hafid, sống không xa sông Indus. Ông sở hữu một vườn hoa lan lớn, hàng trăm mẫu đất màu mỡ và những khu vườn thịnh vượng. Ông là một người biết đủ và rất giàu có – vì ông giàu có, ông rất hài lòng với cuộc sống của mình. Một ngày nọ, một nhà sư già đến thăm ông và ngồi bên lò sưởi của ông và nói với ông: “Bạn giàu có và bạn sống một cuộc sống thoải mái, tuy nhiên, nếu bạn có một nắm kim cương, bạn có thể mua toàn bộ đất đai ở đất nước này. Và nếu bạn sở hữu một mỏ kim cương, bạn có thể sử dụng ảnh hưởng của sự giàu có khổng lồ này để đưa con bạn thẳng đến ngai vàng.”

Sau khi nghe những lời hấp dẫn của nhà sư già, Hafid đi ngủ đêm đó. Ông trở thành một người nghèo – không phải vì ông mất tất cả, mà vì ông trở nên không hài lòng, nên ông cảm thấy nghèo; và vì ông nghĩ rằng ông nghèo, ông không hài lòng.

Ông nghĩ: “Tôi muốn có một mỏ kim cương.” Vì vậy, ông không thể ngủ cả đêm. Sáng sớm hôm sau, ông chạy ra tìm nhà sư.

Nhà sư già bị đánh thức sớm vào buổi sáng và rất không vui. Nhưng Hafid không quan tâm đến điều đó chút nào. Ông vô tư lay nhà sư già khỏi giấc ngủ và nói với ông: “Ông có thể nói cho tôi biết tôi có thể tìm kim cương ở đâu không?”

“Kim cương? Bạn muốn kim cương để làm gì?”

“Tôi muốn có nhiều của cải hơn,” Hafid nói, “nhưng tôi không biết tìm kim cương ở đâu.”

“Ồ,” nhà sư già hiểu. Ông nói, “Ở những ngọn núi có dòng sông chảy đầy cát trắng, ở đó bạn sẽ tìm thấy kim cương.”

“Ông thực sự nghĩ rằng nó ở trong một con sông như vậy sao?”

“Có rất nhiều, nhiều hơn bạn nghĩ! Bạn chỉ cần đi ra ngoài và tìm kiếm nó, và bạn chắc chắn sẽ tìm thấy nó.”

“Tôi sẽ làm vậy,” Hafid nói.

Vì vậy, ông đã bán trang trại, thu hồi số tiền đã cho vay, tặng nhà cho hàng xóm, và lên đường đi tìm kim cương.

Hafid đầu tiên đi đến Dãy núi Ánh trăng để tìm kim cương, sau đó đến Palestine, sau đó đến châu Âu, và cuối cùng ông đã tiêu hết tiền và trở nên vô giá trị. Đứng trên bờ biển Barcelona, Tây Ban Nha, như một người ăn xin, ông thấy một con sóng lớn dâng lên trên các cột của Hercules. Người đàn ông đáng thương, đau đớn này không thể cưỡng lại cám dỗ nhảy xuống và rơi từ đỉnh núi và kết thúc cuộc đời mình.

Ngay sau khi Hafid qua đời, người thừa kế tài sản của ông dắt con lạc đà đến vườn để uống nước. Khi con lạc đà thò mũi vào dòng suối trong và không đáy trong vườn, người thừa kế nhìn thấy cát trắng đang lấp lánh ở đáy nông của dòng suối. Và phát ra một ánh sáng kỳ lạ, anh ta duỗi tay và chạm vào một hòn đá đen. Có một vết sáng trên hòn đá tỏa ra những màu sắc như cầu vồng. Anh ta mang hòn đá kỳ lạ này vào nhà, đặt nó trên kệ của lò sưởi, và tiếp tục làm việc, hoàn toàn quên mất về nó.

Vài ngày sau, nhà sư già đã nói với Hafid nơi tìm kim cương đến thăm người thừa kế của Hafid. Ông thấy ánh sáng từ hòn đá trên kệ, lập tức chạy tới, và kêu lên ngạc nhiên:

“Đây là kim cương! Đây là kim cương! Hafid đã trở về chưa?”

“Không, ông ấy chưa trở về, và đây cũng không phải là kim cương, nó chỉ là một hòn đá, mà tôi tìm thấy ở vườn sau của tôi.”

“Chàng trai trẻ, bạn giàu có rồi! Tôi biết kim cương, đây thực sự là kim cương!”

Vì vậy, họ cùng nhau chạy đến khu vườn và cầm chúng lên bằng tay. Trên cát trắng ở đáy dòng suối, nhiều viên kim cương đẹp hơn và có giá trị hơn viên đầu tiên đã được tìm thấy.

Đây là cách mọi người đã khám phá ra mỏ kim cương Golconda ở Ấn Độ. Đó là mỏ kim cương lớn nhất trong lịch sử loài người, và giá trị của nó vượt xa Kimberly của Nam Phi. Viên kim cương Cullinan lớn khảm trên vương miện của Vua Anh và viên kim cương lớn nhất thế giới khảm trên vương miện của Sa hoàng Nga đều được khai thác từ mỏ kim cương đó.

John, bất cứ khi nào cha nhớ đến câu chuyện này, cha không thể không thở dài thay cho Al Hafid. Nếu Hafid ở lại quê hương và đào bới ruộng vườn của mình thay vì tìm kiếm ở vùng đất xa lạ, ông đã không trở thành kẻ ăn xin, chịu đựng nghèo đói và đói khát, rồi nhảy xuống biển chết. Ông đã có sẵn kim cương rồi.

Không phải mọi câu chuyện đều có ý nghĩa, nhưng câu chuyện Ả Rập này đã mang đến cho cha những bài học cuộc sống quý giá: kim cương của bạn không nằm giữa những ngọn núi và biển xa xôi, nếu bạn quyết tâm đào bới, kim cương nằm ở sân sau nhà bạn. Điều quan trọng là thành tâm tin vào chính mình.

Mỗi người đều có một lý tưởng nhất định, lý tưởng đó quyết định phương hướng nỗ lực và phán đoán của anh ta. Theo nghĩa này, cha nghĩ rằng một người không tin vào chính mình giống như một tên trộm, bởi vì bất kỳ ai không tin vào chính mình và không vận dụng hết khả năng của mình có thể nói là một người đang ăn trộm từ chính mình; và trong quá trình đó, vì anh ta đang cạn kiệt sự sáng tạo, anh ta tương đương với việc ăn trộm từ xã hội. Vì không ai cố tình ăn trộm từ chính mình, những người ăn trộm từ chính mình rõ ràng đã làm điều đó một cách vô tình. Tuy nhiên, tội ác này vẫn rất nghiêm trọng, vì thiệt hại nó gây ra cũng lớn như việc trộm cắp có chủ ý.

Chỉ bằng cách từ bỏ loại trộm cắp từ chính mình này, chúng ta mới có thể leo lên đỉnh cao. Cha hy vọng rằng chàng trai trẻ đang khao khát làm giàu có thể suy ngẫm về những bài học chứa đựng trong đó.

Yêu thương,
Cha của con

Phần Kết Luận: Tìm Thấy Kim Cương Trong Vườn Nhà

Câu chuyện về Al Hafid và hành trình tìm kiếm kim cương của ông đã để lại cho chúng ta những bài học cuộc sống sâu sắc. Giống như Al Hafid, nhiều người trong chúng ta dành cả đời để tìm kiếm hạnh phúc, thành công và ý nghĩa ở những nơi xa xôi, trong khi những viên kim cương quý giá nhất lại nằm ngay trong “vườn nhà” của chính mình.

Phương hướng cuộc đời không phải là một con đường thẳng tắp mà là một hành trình khám phá không ngừng. Mỗi người đều có những “mỏ kim cương” tiềm ẩn bên trong – đó có thể là tài năng, đam mê, mối quan hệ, hay những giá trị sống mà chúng ta đã sở hữu nhưng chưa thực sự trân trọng. Khi chúng ta học cách nhìn nhận và phát triển những giá trị này, chúng ta sẽ tìm thấy sự giàu có thực sự trong cuộc sống.

Niềm tin vào chính mình chính là chìa khóa để mở cánh cửa dẫn đến kho báu ấy. Như bức thư đã nhấn mạnh: “Điều quan trọng là thành tâm tin vào chính mình.” Khi chúng ta tin tưởng vào khả năng và giá trị của bản thân, chúng ta sẽ không còn cảm thấy thiếu thốn hay phải chạy theo những giá trị bên ngoài. Thay vào đó, chúng ta sẽ tập trung vào việc phát triển và làm giàu cho “mỏ kim cương” của riêng mình.

Ba câu hỏi định hướng quan trọng có thể giúp chúng ta trong hành trình này: “Tôi có đang học điều gì mới không?”, “Tôi có đang giúp được ai khác không?”, và “Tôi có yêu công việc đang làm không?”. Những câu hỏi này giúp chúng ta liên tục đánh giá và điều chỉnh phương hướng cuộc đời, đảm bảo rằng chúng ta không chỉ tồn tại mà còn thực sự sống một cách có ý nghĩa.

Hãy nhớ rằng, việc tìm kim cương không chỉ là về kết quả cuối cùng mà còn là về quá trình khám phá. Mỗi thử thách, mỗi thất bại, và mỗi bài học đều là những phần quý giá trong hành trình đó. Chúng giúp chúng ta mài giũa bản thân, giống như cách một viên kim cương thô được mài giũa để tỏa sáng rực rỡ.

Cuối cùng, những bài học cuộc sống quý giá nhất thường đến từ việc nhìn vào bên trong, không phải bên ngoài. Hãy dành thời gian để “đào bới” vườn nhà của bạn, khám phá những viên kim cương đang chờ đợi được phát hiện. Bởi vì như câu chuyện của Al Hafid đã dạy chúng ta: hạnh phúc và thành công thực sự không nằm ở đâu xa, mà chính là ở nơi chúng ta đang đứng, trong những gì chúng ta đã có, và trong con người mà chúng ta đang là.

Continue Reading

Trending